Dự định về đám cưới đẹp với váy cưới đuôi dài, với kỳ trăng mật ở Phú Quốc của Ngân tan thành mây khói bởi lễ dạm ngõ sóng gió.
Sau màn cầu hôn lãng mạn cùng 3 năm yêu thương, Ngân hạnh phúc nhận lời làm vợ Tuấn. Cả 2 bên gia đình đều vui vẻ đồng ý quyết định trăm năm của đôi trẻ. Nhà trai trên Phú Thọ lục tục xuống Hà Nội hỏi vợ cho con.
Trước khi đi, bố Tuấn chỉ đạo: “Xuống đó bàn chuyện với nhà gái, mình nói sao cho ‘có giá’ không họ lại cười dân tỉnh lẻ”. Sau khi giới thiệu, trình bày lý do đến nhà, thay vì bàn chuyện cỗ bàn, ngày cưới, bố Tuấn lại nhận xét: “Thằng Tuấn cao to lại giỏi giang. Cái Ngân may mắn lắm mới lấy được nó. Ở trên kia, nhà nào có con gái cũng mong làm thông gia với tôi”. Tự ái vì nhà trai hạ “giá” con gái, mẹ Ngân cũng đáo để đáp: “Vâng, cháu Tuấn đúng là hơn người ở trên kia. Tuy nhiên, người như con bác dưới này chẳng thiếu”.
Nghi thức xin cưới bỗng chốc trở thành cuộc khẩu chiến giữa hai nhà. Nhà trai khoe con học rộng, tài cao, bằng treo kín tường, nhà gái đáp con mình học chưa rộng, tài chưa cao nhưng tường không đủ chỗ treo bằng. Chuyện Ngân lớp 3 được làm Chi đội trưởng, cấp 2 làm MC của trường hay Tuấn đi dự Đại hội Cháu ngoan Bác Hồ toàn quốc năm lớp 5 cũng được lôi ra ca ngợi.
Chưa dừng lại ở đó, bố Ngân còn cao trào khoe trước khi yêu Tuấn, cô con gái rượu cũng có hàng đống anh theo đuổi ngày đêm. Nhà trai đối đáp con họ không thiếu gái ngoan, xinh là bác sĩ, giáo viên mơ được sánh đôi. Trước cuộc khẩu chiến ngang ngửa giữa bố mẹ, Ngân và Tuấn nhìn nhau dở mếu, dở khóc.
Trong lúc Tuấn cố cứu vãn tình thế bằng cách lái sang chuyện ngày cưới, bố mẹ anh lại chuyển sang "soi" nhà Ngân: “Nhà 40 m2, 4 người ở như vậy thì chật chội ngột ngạt quá”. Không giữ phép lịch sự, mẹ Ngân dè bỉu: “Dân ngoại tỉnh cứ ùn ùn kéo xuống đây thì chỗ nào có đất xây nhà”. Đến lúc này, nhà trai mặt giận gay gắt, đùng đùng bỏ về dù chưa bàn chút nào về đám cưới. Tuấn và Ngân cũng bỏ dở giấc mơ góp gạo thổi cơm chung khi không thể vượt qua sự chì chiết của bố mẹ và sự tự ái bản thân